TẠI SAO CÓ ĐAU KHỔ? – Why suffering?
H: Tại sao Thiên Chúa lại để cho có đau khổ? Ngài có quan tâm đến chúng ta không?
T: Chắc chắn là Thiên Chúa có quan tâm! Ngài đau khi nhìn thấy chúng ta đau khổ do kết quả của những lựa chọn sai của chính chúng ta và những hành động của những người khác. Kinh Thánh nói với chúng ta: “Như người cha chạnh lòng thương con cái, Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn. Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi” (Thánh vịnh 103:13-14). Chúa Giê-su cũng cảm thông với những yếu đuối của chúng ta, bởi vì Ngài “đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội” (Do thái 4:15). Ngài biết rõ đau khổ là như thế nào, bởi vì Ngài đã bị tra tấn và rồi bị đóng đinh vì tội lỗi của thế gian. |
Q: Why does God allow suffering? Doesn’t He care about us?
A: God certainly does care! It hurts Him to see us suffer as a result of our own wrong choices or the wrong choices and actions of others. The Bible tells us, “As a father pities his children, so the Lord pities those who fear [reverence] Him. For He knows our frame; He remembers that we are dust.” (Psalm 103:13–14) Jesus, too, can sympathize with our weaknesses, because He was “tempted in every way, just as we are.” (Hebrews 4:15 NIV) He certainly knows what it’s like to suffer, because He was tortured and then crucified for the sins of the world. |
Kinh Thánh cũng hứa rằng một ngày nào đó, tất cả những đau khổ sẽ kết thúc đối với những ai yêu mến Chúa. Nơi thiên đàng, Thiên Chúa “sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết; cũng chẳng còn tan tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất” (Khải huyền 21:4).
Trong khi chờ đợi, chúng ta nên nhớ rằng có những lợi ích xuất phát từ đau khổ. Ví dụ như nó thường làm bộc lộ sự dịu dàng và tốt lành nơi con người. Bởi vì những ai không để bản thân trở nên chua xót cay nghiệt, thì sự đau khổ, hy sinh và buồn phiền sẽ làm bộc lộ những điều tốt nhất: tình yêu, sự dịu dàng, và quan tâm đối với những người khác. Kinh Thánh nói: “Người luôn nâng đỡ ủi an chúng ta trong mọi cơn gian nan thử thách, để sau khi đã được Thiên Chúa nâng đỡ, chính chúng ta cũng biết an ủi những ai lâm cảnh gian nan khốn khó” (2 Cô-rin-tô 1:4). Nếu chúng ta tìm thấy tình yêu của Thiên Chúa nơi Chúa Giê-su, nó khiến chúng ta ao ước muốn chia sẻ câu trả lời và tình yêu đó với những người khác, nhờ thế, Ngài có thể xoa dịu những đau khổ của họ và giúp họ giải quyết những khó khăn. Mặc dù chúng ta hiểu được rất nhiều nguyên nhân của sự đau khổ thông qua việc đọc Lời Chúa, nhưng có lẽ chúng ta không biết được tất cả mọi câu trả lời cho câu hỏi muôn thưở này cho đến khi chúng ta lên thiên đàng. Đường lối của Thiên Chúa không phải đường lối của chúng ta, và có những điều chúng ta sẽ không hiểu được cho đến khi chúng ta nhìn thấy sự việc theo cách Thiên Chúa nhìn thấy chúng. Một minh họa rất sát điều này được đưa ra bởi Tiến Sĩ Handley Moule (1841-1920) khi ông đến thăm một mỏ than ngay sau một vụ nổ kinh hoàng dưới lòng đất đã lấy đi mạng sống của những người thợ mỏ trong đó. Tại lối vào mỏ than là đám đông gồm rất nhiều người vợ, con cái, ba mẹ, thân nhân và bạn bè thân thiết của những người thợ mỏ. “Rất khó để chúng ta hiểu được tại sao Thiên Chúa lại để cho một thảm cảnh như thế xảy ra,” ông nói với đám đông đang đau buồn, “nhưng ở nhà, tôi có một chiếc kẹp đánh dấu sách mẹ tôi làm cho tôi, mà thỉnh thoảng tôi lại nghĩ về nó. Chiếc kẹp sách được thêu bằng chỉ, và khi tôi nhìn mặt trái của nó, tôi chẳng nhìn thấy được gì ngoài một mớ chỉ rối ren. Nó trông giống như một sự nhầm lẫn lớn. Ai đó sẽ nghĩ rằng ai đó đã làm ra nó chắc không biết mình đã làm gì. Nhưng khi tôi lật nó lại và nhìn mặt kia, tôi nhìn thấy, những chữ được thêu rất đẹp: “THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU”. Chúng ta đang nhìn thảm cảnh của ngày hôm nay ở mặt trái của nó. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ nhìn thấy nó ở một cái nhìn khác, và chúng ta sẽ hiểu. Kinh Thánh cũng nói với chúng ta: “Lệ có rơi khi màn đêm buông xuống, hừng đông về đã vọng tiếng hò reo” (Thánh vịnh 30:6). Theo thời gian, đau khổ của chúng ta sẽ được nhìn thấy với một cách nhìn mới. Cùng với đau khổ, chúng ta trở nên khôn ngoan hơn một chút và có lòng thương xót hơn một chút đối với những người đang chịu đau khổ. Thiên Chúa có mục đích cho mọi việc Ngài để xảy ra đối với chúng ta, ngay cả khi chúng ta không phải lúc nào cũng nhìn thấy ngay lập tức. Chúng ta chỉ việc tin tưởng Thiên Chúa rằng nếu chúng ta không hiểu được bây giờ, chúng ta sẽ hiểu sau đó. Và cho dù những hiểu biết giới hạn của chúng ta đối với một số việc, có một việc chúng ta có thể chắc chắn đó chính là tình yêu không thay đổi của Ngài. Đôi khi chúng ta đau đớn và đau khổ, nhưng tạ ơn Chúa, chúng ta không bao giờ bị thất vọng và không bao giờ không có sự giúp đỡ. “Tôi tin chắc rằng: cho dù là sự chết hay sự sống, …hiện tại hay tương lai, trời cao hay vực thẳm, hay bất kỳ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Giê-su, Chúa chúng ta” (Rô-ma 8:38-39). |
Also, the Bible promises that someday all the suffering will come to an end for those who love God. In heaven, God “will wipe away every tear from their eyes; there shall be no more death, nor sorrow, nor crying. There shall be no more pain, for the former things have passed away.” (Revelation 21:4)
In the meantime, we should remember that there are benefits to be derived from suffering. For example, it often brings out the sweetness and goodness in people. For those who do not allow themselves to become embittered or hardened by them, sorrow, sacrifice, and sadness can bring out the best: love, tenderness, and concern for others. The Bible says, “We comfort others with the comfort with which we ourselves are comforted by God.” (2 Corinthians 1:4) If we have found God’s love in Jesus, it gives us the desire to share that answer and that love with others, so He can ease their sufferings and help them solve their problems too. Though we can understand many of the reasons for suffering through reading God’s Word, we probably won’t know all the answers to this persistent question until we get to heaven. God’s ways are not our ways, and there are some things we won’t understand until we see things as God sees them. (Isaiah 55:8–9) A fitting illustration of this was given by Dr. Handley Moule (1841–1920) when he visited a coalmine immediately after a terrible underground explosion that claimed the lives of the miners inside. At the entrance to the mine was a large crowd that included many of the miners’ wives, children, parents, other relatives, and closest friends. “It is very difficult for us to understand why God should let such an awful tragedy happen,” he told the grieving crowd, “but I have at home an old bookmark given me by my mother, which I think about at such times. The bookmark is embroidered in silk, and when I look at the wrong side of it, I see nothing but a tangled mass of threads. It looks like a big mistake. One would think that whoever made it didn’t know what she was doing. But when I turn it over and look at the other side, I see there, embroidered beautifully, the words ‘GOD IS LOVE.’ We are looking at this tragedy today from the wrong side. Someday we shall view it from another standpoint, and we shall understand.” The Bible also tells us, “Weeping may endure for a night, but joy comes in the morning.”( Psalm 30:5) With time our suffering takes on a new perspective. Through it we become a little wiser and a little more compassionate toward others who are suffering. God has a purpose for everything He allows to happen to us, even though we may not always see it right away. We just have to trust God that if we don’t understand now, we will later. And despite our limited knowledge and understanding of some things, there is one thing we can be sure of, and that is His unfailing love. We will at times be in pain or grieve, but thank God, we are not left hopeless and helpless. “For I am persuaded, that neither death nor life, … nor things present nor things to come, nor height nor depth, nor any other created thing, shall be able to separate us from the love of God, which is in Christ Jesus.” (Romans 8:38–39) |