Người Sa-ma-ri nhân hậu nơi siêu thị – Supermarket Samaritan
Tác giả Marion Bond West
Khiếp quá! Tôi đã nghĩ thế. Tại sao không có ai làm gì đó với đứa trẻ này thế? Thật cẩn thận, tôi bước từ từ vòng qua đứa bé, với cặp mắt chỉ trích mở to, liếc nhìn xuống mớ bẫn thỉu cậu bé đã làm từ cửa ra vào cho tới quầy hàng nơi tôi mua bánh mì. Kem sô-cô-la nhĩu xuống cánh tay, dính và quần áo, và nhĩu xuống đầu gối và chân cậu bé. Kem tan chảy xung quanh cậu bé trên mặt đường nóng bỏng. Một ít sô-cô-la dính trên mái tóc vàng của cậu bé. Tôi đứng bên trong quầy hàng mua bánh mì và vẫn ngoái nhìn cậu bé phía sau, bực tức vì nó cứ đứng đó và nhĩu kem khắp nơi. Mẹ của nó ở đâu? Phải có ai đó coi sóc cậu bé chứ! |
By Marion Bond West
Yuk! I thought. Why doesn’t someone do something about that child? Carefully and deliberately I walked around him, glancing down with open disapproval at the mess he’d made at the entrance to the store where I had come to buy a loaf of bread. Chocolate ice cream dripped down his arms and onto his clothes, knees, and feet. Melted ice cream surrounded him on the hot pavement. Bits of chocolate stuck in his blond hair. Inside the store I bought my bread, still looking back at the child, annoyed because he just sat there dripping ice cream all over. Where was his mother? Somebody certainly ought to be taking care of him! |
Một giọng nói thầm gợi ý: Tại sao con không đến giúp cậu bé?
Nhưng tôi chọn cách phớt lờ câu hỏi ấy. Tôi đã có hai cậu con trai ở nhà, và mỗi ngày tôi đã lau đủ những vết bẩn trên tay và mặt của chúng. Đứa trẻ ấy không phải là trách nhiệm của tôi! Ngay sau đó, người đàn ông giao hàng bước vào quầy hàng. Tôi nhận ra anh ta ngay vì anh ta mặc chiếc áo màu đỏ rất chói. Sau khi giao hàng xong, anh ta hỏi xin người phụ nữ tại quầy thu tiền mảnh khăn giấy. Tôi tự hỏi không biết đã có bao nhiêu người đi ngang qua cậu bé kia và cau mày nhìn cậu bé với vẻ chỉ trích. Người giao hàng bước ra ngoài. Cuối xuống, anh nhẹ nhàng, vừa đùa vừa lau vết bẩn trên tay và mặt của cậu bé. Anh ta nói chuyện với cậu bé một cách thân thiện, và rồi anh bạn nhỏ ấy nở một nụ cười rạng rỡ, lem luốt. Người đàn ông không thể lau sạch hết cho cậu bé như cách một bà mẹ làm. Nếu là một người mẹ, bà ta sẽ nhún ướt chiếc khăn, chà mạnh, và sẽ mím môi khi lau. Và tôi mừng vì không phải một bà mẹ ngừng lại giúp cho cậu bé ấy. Người đàn ông không làm mọi việc ra to tát. Anh ta quăng miếng khăn giấy vào thùng rác, trở lại xe tải, vẫy tay, bấm kèn, và lái đi. Khi tôi mua xong bánh và rời cửa hàng, tôi nhìn xuống cậu bé một lần nữa. Cậu bé vẫn còn hơi dơ một chút, nhưng cậu bé ngước nhìn tôi cười, tôi mĩm cười lại với cậu bé và nói: “Chào”. Tôi đã có được nhiều thứ hơn là chỉ một mẫu bánh mì trong chuyến mua sắm. * * *
Khả năng tốt nhất chính là luôn sẵn lòng đảm đương việc. Thiên Chúa không phải bỗng nhiên tạo nên các vị thánh. Ngài tạo dựng nên họ từ những phàm nhân yếu đuối, những người bình thường yêu Ngài và để Ngài sử dụng họ. Hầu hết các vị thánh vĩ đại mà thế giới biết đến chính là những người chỉ làm những gì họ nghĩ là cần phải làm mặc cho có ai đó biết về việc họ làm hay không hoặc ngay cả mặc cho có ai đó biết về sự hiện diện của họ hay không. Họ luôn có mặt khi có ai đó cần đến họ, luôn thấy được những nhu cầu và sẵn lòng giúp đỡ. Nếu bạn thật lòng yêu mến Thiên Chúa và tha nhân, bạn sẽ nhận thấy được những hoàn cảnh khó khăn xung quanh bạn và làm bất cứ điều gì cần phải làm. Và khi Thiên Chúa nhìn thấy bạn làm tốt những phần việc thấp kém, nhỏ bé bằng tình yêu và sự trung thành, Ngài sẽ biết Ngài có thể tin tưởng bạn trong những việc lớn hơn, quan trọng hơn (Lu-ca 16:10). Nhưng Ngài không ép buộc bạn. Tất cả phụ thuộc ở nơi bạn, phụ thuộc vào sự phục tùng, sự sẵn lòng mong muốn được làm của bạn. Sự phục tùng đòi hỏi sự khiêm nhường, ấy chính là biểu hiện của tình yêu—thứ tình yêu sẵn lòng đi đến bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào, và làm bất cứ điều gì cho bất cứ ai, và sẵn lòng bằng lòng với việc mình không là gì cả để làm đẹp lòng Thiên Chúa và giúp đỡ tha nhân. Bạn có sẵn sàng làm bất cứ điều gì Thiên Chúa muốn ở nơi bạn không? “Thưa anh em, vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân mình là của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để thờ phượng Người. —D.B.B * * *
Điều khác biệt là gì? Điểm khác biệt giữa sự ân cần và sự ân cần trìu mến là gì? Một bé trai đã giải thích theo cách sau: “Nếu khi con đói, cô cho con bánh mì trét bơ, đó là sự ân cần. Nhưng nếu cô cho thêm một ít mứt, đó chính là sự ân cần trìu mến!” –Không rõ tác giả * * *
Sự ân cần Đừng để ai đó đến với bạn mà khi ra đi lại không cảm thấy dễ chịu hơn và hạnh phúc hơn. Hãy thể hiện một cách sống động sự ân cần của Thiên Chúa: sự ân cần trên khuôn mặt của bạn, sự ân cần trong đôi mắt của bạn, và sự ân cần trong nụ cười của bạn. –Mẹ Tê-rê-sa. * * *
Sự ân cần chính là một niềm khao khát thầm kín khiến chúng ta muốn làm những điều tốt đẹp ngay cả khi chúng ta không nhận lại được gì. Thể hiện sự ân cần chính là niềm vui trong cuộc sống của chúng ta. Khi chúng ta làm những điều tốt đẹp xuất phát từ niềm khao khát thầm kín trong lòng, sự ân cần sẽ được thể hiện trong mọi điều chúng ta suy nghĩ, trong mọi lời nói, mọi ước muốn, và mọi việc làm. –Emanuel Swedenborg * * *
Rất khó để cho hết sự ân cần. Nó luôn quay trở lại với chúng ta. –Cort Flint * * *
Sự ân cần sinh ra sự ân cần. –Sophocles * * *
Một nụ cười Chỉ cần một chút sự cảm thông —Không rõ tác giả |
A silent voice suggested, Why don’t you help him?
But I chose to ignore that question. I had two boys at home, and I wiped enough messy little hands and faces each day. This child wasn’t my responsibility! Just then a delivery man came into the store. I noticed him at first because he wore such a bright red shirt. After he completed his delivery, he asked the checkout lady for a paper towel. I knew immediately why he wanted it. Suddenly I wished I had asked for the towel. I wondered how many others had passed by the little boy and only frowned at him with disapproval. The delivery man went back outside. Stooping down, he gently, almost playfully, wiped off the little boy’s hands and face. As he talked to the child in a friendly way, the little fellow burst into a bright, sticky smile. The man didn’t really get him all cleaned up, the way a mother would have. A mother probably would have gotten the towel wet and rubbed too hard and looked tight-lipped as she worked. And so I was glad it hadn’t been a mother who had stopped to help the little boy. The man didn’t make a big thing of it. He tossed the paper towel into a trash basket, got back into his truck, waved, tooted his horn, and drove off. As I left with my loaf of bread, I looked down at the child once again. He was still a bit sticky, but when he smiled up at me, I smiled in return and said, “Hi.” I had gotten a lot more from my shopping expedition than a loaf of bread. * * *
The best ability is availability God doesn’t create saints out of thin air; He creates them out of flesh and blood, normal people who love Him and let Him use them. Most of the greatest saints the world has ever known were people who just did what they thought needed to be done, whether or not others heard about it or even knew they were around. They were always there when someone needed them, always willing to see the need and respond. If you have real love for God and others, you will be aware of the needs around you and do whatever needs to be done. And when God sees that you will do the lowly little tasks lovingly and faithfully and well, He will know He can trust you with bigger, more important jobs (Luke 16:10). But He won’t force you. It all depends on you and your yieldedness, your willingness to be made willing. Yieldedness requires humility, which is a manifestation of love—the kind of love that is willing to go anywhere, anytime, and do anything, for anybody, and be nobody, to please God and help others. Are you ready for anything God wants you to do? “I beseech you therefore, brethren, that you present your bodies a living sacrifice, holy and acceptable unto God, which is your reasonable service” (Romans 12:1 NKJ).—D.B.B. * * *
What’s the difference? What’s the difference between kindness and loving-kindness? A little boy explained it this way: “If I was hungry and you gave me some bread and butter, that would be kindness. But if you put some jelly on it, that would be loving-kindness!”—Author unknown * * *
Kindness Let no one ever come to you without leaving better and happier. Be the living expression of God’s kindness: kindness in your face, kindness in your eyes, kindness in your smile.—Mother Teresa * * *
Kindness is an inner desire that makes us want to do good things even if we do not get anything in return. It is the joy of our life to do them. When we do good things from this inner desire, there is kindness in everything we think, say, want and do.—Emanuel Swedenborg * * *
It is difficult to give away kindness. It keeps coming back to you.—Cort Flint * * *
Kindness gives birth to kindness.—Sophocles * * *
A Smile It needs so little sympathy R 323 |