KẾ HOẠCH CỦA THIÊN CHÚA – God’s Plan
Tác giả Faith Hellyer
Mẹ tôi qua đời hồi cuối năm ngoái, sau một thời gian mắc chứng rối loạn suy nhược thần kinh được gọi là bệnh Huntington. Chúng tôi cùng với bà trải qua chuyến hành trình dài 9 năm, chứng kiến cơ thể và trí óc của bà ngày một yếu đi. Cùng với chuyến hành trình ấy là đủ mọi loại cảm xúc và câu hỏi. “Tại sao lại là mẹ?” “Tại sao lại là chúng tôi?” tôi đã hỏi thế với thái độ giận dữ của một cô gái 16 tuổi. Rất khó khăn và đôi lúc rất bối rối, đặc biệt sau khi căn bệnh trở nên rất nặng và mẹ không thể nào điều khiển được những cử động của cơ thể. Có những lúc, chúng tôi cảm thấy rất nản. Công việc chăm sóc mẹ thường có vẻ như quá sức, chúng tôi lúng túng không biết phải làm gì khi mẹ quá xúc động và suy nhược, vốn dĩ là những tác động phụ thông thường của căn bệnh Huntington. Tuy nhiên, hầu hết mọi lúc, mẹ tôi luôn giữ thái độ tích cực, biết ơn, hy vọng, đầy lòng tin và mẹ cố hết sức để động viên chúng tôi làm như thế. Nhiều người trong số chúng tôi thật sự cảm động trước vẻ duyên dáng mà mẹ biểu lộ trên khuôn mặt trước sự đau đớn và khó khăn. |
By Faith Hellyer
My mum passed away late last year, after suffering from a debilitating neurological disorder called Huntington’s disease. We traveled a nine-year journey with her as we watched her body and mind slowly deteriorate. With that came every kind of emotion and question. “Why her?” I asked as an angry sixteen-year-old. “Why us?” It was difficult and at times embarrassing, especially after the sickness took its toll and it became impossible for her to control her bodily movements. At other times it was frustration that we felt. The job of caring for her often seemed overwhelming, and we were at a loss as to what we could do when Mum would be overly emotional or depressed, which are common side effects of Huntington’s. For the most part, though, Mum remained positive, appreciative, hopeful, and full of faith, and she did her best to encourage us to do the same. Many of us were deeply touched by the grace she displayed in the face of such difficulty and suffering. |
Tôi đã học được rất nhiều điều và biết được rằng tôi trở nên tốt hơn nhờ trải qua thời gian ấy cùng với mẹ. Ví dụ như, tôi không bao giờ có thể cảm thông được với những người bị mất đi người mình thương yêu—ông bà, cha, mẹ, anh chị em ruột, hay bạn thân—nhưng giờ đây tôi hiểu cảm giác ấy là như thế nào. Tôi đã luôn rất gần gũi với mẹ, vì thế tôi cảm thấy mình vừa mất đi một người bạn thân nhất, vừa mất đi một người mẹ. Lúc đầu, thật khó chấp nhận, nhưng giờ đây, tôi biết được rằng đó chính là một phần kế hoạch của Thiên Chúa—một kế hoạch mà Ngài đã giải thích trong giấc mơ của tôi.
Trong giấc mơ ấy, Ngài nói: “Ta mang những giọt nước mắt đến trong cuộc sống của con để tưới mát cho vùng đất nơi trái tim của con. Nếu không, những điều tốt đẹp sẽ bị mất. Những giọt nước mắt ấy làm dồi dào cuộc sống của con và để cho điều tốt đẹp xuất hiện vào thời gian tốt đẹp của Ta.” Ngài chỉ cho tôi thấy rằng nếu chúng ta không trải qua những lúc khó khăn, trái tim của chúng ta sẽ trở nên giống như sa mạc bụi bặm khô cằn, nơi mà cát bị thổi đi theo bất cứ hướng nào gió thổi đến. Thậm chí mặt đất tốt nhất cũng phải được giữ cho ẩm ướt để sinh sôi những mầm sống mới tuyệt đẹp. Thiên Chúa, người thợ làm vườn tuyệt vời của chúng ta, có kế hoạch cho mỗi cuộc sống của chúng ta. Mặc dù Ngài để chúng ta trải qua những thời gian khó khăn, Ngài không bao giờ mong muốn chúng ta trải qua một mình và những khó khăn ấy không bao giờ không vì một mục đích hay một kế hoạch gì. Ngài mang đến mỗi một mùa “mưa” để tưới mát khu vườn trái tim của chúng ta. Mang đến điều tốt nhấtThiên Chúa để chúng ta trải qua một số việc khó khăn nhằm chắt ra vị ngọt bên trong chúng ta. Giống như một bàn tay to bóp chặt tảng ong, Thiên Chúa vắt ép chúng ta, để từ đó chảy ra mật ong. Giống như bông hoa đẹp bị vắt ép, bị chà sát, Thiên Chúa dùng sức ép ấy và từ đó hương thơm được tiết ra. Một số những bài học quý giá nhất trong cuộc sống đến từ những trải nghiệm vô cùng đau buồn. |
I learned a lot and know that I am better for having gone through this with her. For example, I had never been able to relate to people who had lost a loved one—a grandparent, mother, father, sibling, or close friend—but now I understand what that’s like. I was always very close to my mum, so I feel as though I have lost one of my best friends, as well as my mum. It was difficult to accept at first, but I know now that it was part of God’s plan—a plan that He explained to me in a dream.
In that dream He said, “I bring tears into your life to water the soil of your heart. Otherwise, the goodness would be lost. These tears enrich your life and allow beauty to spring forth in My good time.” He showed me that if we didn’t have difficult times, our hearts would be like a dry, dusty desert where the sand is swept whichever way the wind happens to blow. Even the best topsoil must stay moist in order to bring forth the beauty of new life. God, our heavenly gardener, has a plan for each of our lives. Although He lets us go through difficult times, He never expects us to go through them alone and they are never without a purpose and a plan. He brings each season of “rain” to water the garden of our hearts. Bringing Out the BestGod allows us to go through a few hard things to bring out the sweetness in us. Like a giant hand squeezing a honeycomb, God puts the squeeze on us and out comes the honey. Like a beautiful flower that is pressed and crushed, God applies the pressure and out comes the perfume. Some of the most precious lessons in life come out of deep dark experiences.—D.B.B R 363 |