Chiếc lá thứ tư – The Fourth Leaf
Tác giả Joe Amaranthine
Tôi đã sưu tập những chiếc cỏ bốn lá. Một dạng sở thích riêng, giống nhưng đan len hay ném vòng chẳng hạn, chỉ là hoàn toàn khác về hoàn cảnh. Niềm tin tao nhã của những người sưu tập cỏ ba lá chính là mỗi một cánh lá tượng trưng cho một điều gì đó: lá thứ nhất, hy vọng; lá thứ hai, niềm tin; lá thứ ba, tình yêu; và lá thứ tư, vận may. Đối với hầu hết những người may mắn tìm thấy cỏ bốn lá, nó có ý nghĩa như một ngày may mắn, khỏe mạnh, và một nụ hôn từ Chúa. Đối với tôi, nó có ý nghĩa là bộ sưu tập của mình có thêm một điều quý giá. Lẽ dĩ nhiên, có lúc, tôi chẳng tìm thấy chiếc lá nào cả. Tôi tìm thấy chiếc lá đầu tiên của mình—và cách đây khá lâu—chỉ duy nhất một chiếc cỏ bốn lá cách đây 5 năm. Tôi đang ngồi trong trạm xăng với không khí thật ảm đạm, nhìn chằm chằm đôi giày một cách khổ sở khi chúng nở nụ cười khi tôi liếc nhìn. Nó tươi cười với tôi, và sau một lúc, tôi tươi cười lại. |
By Joe Amaranthine
I collect four-leaf clovers. It’s sort of a hobby, like knitting or shooting hoops, only a whole different ball game. The noble creed of clover collectors is that each leaf represents something: the first leaf, hope; the second, faith; the third, love; and the fourth, good fortune. To most of the fortunate, finding a fourth leaf means a blessed day, health, a kiss from God. To me, it means another precious addition to my collection. Of course, there was a time when I’d never found one myself. I found my first—and for a while, only—four-leaf clover five years ago. I was sitting at a gloomy gas station, staring miserably at the two shoes on my feet, when it smiled at me from a corner of my vision. It beamed my way, and after awhile I was beaming back. |
Ngày hôm ấy, chiếc cỏ bốn lá, dù đã bị con bọ đói bụng nào đó gặm mất một khoảnh, đã tượng trưng cho niềm vui—và tôi cần niềm vui ấy. Tuy nhiên, không có vận may bất ngờ nào đã đến với tôi, vì thế tôi đã ép chiếc cỏ bốn lá ấy vào giữa những trang của cuốn Kinh Thánh và quên tất cả về việc ấy.
Một ngày nọ, khi tôi cho một vài người bạn xem, chiếc cỏ bốn lá bị sâu bọ gặm mất một khoảnh vẫn còn đang cười toe toét, rất nhiều người trong số họ chưa từng được nhìn thấy cỏ bốn lá thật, và tất cả họ đều hứa sẽ để ý để có thể đóng góp cho “bộ sưu tập” của tôi. Việc đóng góp bắt đầu được đổ dồn về. Tuần tiếp theo, bạn gái tôi ép được bốn chiếc lá cho tôi, và tôi đặt nó cẩn thận vào trong cuốn Kinh Thánh cạnh với chiếc lá đầu tiên bị sâu bọ gặm, đang mỉm cười. Vài tuần tiếp theo, những người bạn khác mang đến thêm cho tôi. Không bao lâu, chúng tôi có cả một cộng đồng nhỏ. Tôi vẫn chỉ có thể tìm thấy một chiếc. Thỉnh thoảng, tôi vẫn tìm thêm những chiếc cỏ bốn lá hiếm hoi, lục xoạt những bãi cỏ sẫm màu mà tôi vẫn chưa tìm. Tôi tìm thấy rất nhiều chiếc cỏ ba lá, thậm chí là một vài chiếc cỏ hai lá, nhưng không có bốn lá. Tôi hơi nản, khi vài tuần sau, bạn gái tôi đến và mang theo một tụm nhỏ gồm hai hoặc ba chiếc cỏ bốn lá cho bộ sưu tập “của tôi”. Chí ít, tôi đã tìm thấy tộc trưởng—người cha tươi cười của tất cả những chiếc cỏ bốn lá của tôi. Tôi không than vãn về vận rủi của bản thân khi không tìm thấy thêm được chiếc lá nào. Tôi tự nhủ với mình, tôi mạnh mẽ! Tôi sẽ tiếp tục! Ước tính trong khoảng 10.000 chiếc cỏ ba lá thì có một chiếc cỏ bốn lá. Ai có thể tranh tài với cái tỷ lệ ấy? Hình như đó chính là bạn gái của tôi. Một tuần nọ, cô ấy mang đến cho tôi bảy chiếc cỏ bốn lá nhỏ nhắn xinh xinh, những nụ cười bé xíu đang cười mỉm giữa những ngón tay của cô ấy—như thường lệ, mỗi chiếc cỏ bốn lá nhỏ hơn một tí so với số khác. Tôi càu nhàu với chính mình khi cất chúng vào bộ sưu tập của mình. Thật không công bằng. Ai lại có thời gian để tìm trong gần mười ngàn chiếc lá gần giống chiếc cỏ bốn lá? Cô ấy chăm nom một nhóm trẻ con, và cô ấy thường tìm những chiếc cỏ ba lá cho tôi khi bọn trẻ chơi yên lặng trong công viên bên cạnh cô ấy. Tôi dành cho cô ấy rất nhiều tình yêu và lòng biết ơn chân thành, nhưng trước khi tôi có thể nói nên lời, cô liền nở một nụ cười ranh mãnh và rút nhanh ra sự đóng góp hoàn hảo của cô ấy—một chiếc cỏ ba lá xinh đẹp, nở rộ với sáu cánh lá khêu gợi, đầy tròn, xanh tươi! Thiên thần cất lên tiếng hát khi tôi quỳ rạp xuống. Tôi không thể chịu nỗi dù chỉ thêm một giây. Khi tiếng hát của dàn hợp xướng tắt dần, và chùm tia sáng rực rỡ chiếu thẳng vào chiếc cỏ ba lá thiêng liêng ấy bắt đầu lịm dần, tôi nhẹ nhàng cầm chiếc cỏ sáu lá, và nài xin bạn gái tôi tiết lộ bí quyết của cô ấy. Tôi không bao giờ quên những lời cô ấy nói. Cô ấy khẳng định: “Em không có bí quyết gì cả.” Rồi, bỗng nhiên, cô ấy bất ngờ tìm được những từ chính xác để tóm tắt chiến lược đầy cảm hứng của cô ấy, một chiến lược sẽ chứng minh tính hiệu quả của nó hàng ngàn năm sau đó, chính là: không bao giờ ngừng. Với đôi môi mím lại, và đôi mắt long lanh, cô ấy thì thầm: “Em không bao giờ ngừng tìm kiếm cho đến khi tìm thấy một chiếc.” Thật khôn ngoan. Vâng, kể từ lúc đó, tôi đã tìm thấy rất nhiều, rất nhiều chiếc cỏ bốn lá, và bộ sư tập cỏ bốn lá của tôi lúc này kéo dài trong quyển Kinh Thánh của tôi, từ Sáng Thế cho đến Khải Huyền. “Đừng ngừng tìm kiếm cho đến khi anh tìm thấy một chiếc.” Cái tỷ lệ một phần mười ngàn có làm bạn sợ không? Edison đã trải qua 2000 lần thất bại trước khi phát minh ra được bóng đèn điện, nhưng chỉ cần đến một lần thành công để thắp sáng cả thế giới. Bạn có thời gian để tìm kiếm giữa gần như hàng mười ngàn chiếc lá gần giống như chiếc cỏ bốn lá không? Nó phụ thuộc vào mức độ bạn muốn có được phần thưởng không. Cho dù đó là những chiếc cỏ ba lá hay những thành công, hay tình yêu mà bạn đang tìm kiếm, hãy quyết tâm không dừng cho đến khi những ngón tay của bạn chạm đến gần mục tiêu. Có thể cái sắp chạm đến sẽ là “chiếc cỏ bốn lá” của bạn. Và có thể chiếc lá thứ tư ấy không bao giờ mang ý nghĩa tượng trưng cho niềm vui, hay sức khỏe hay ngay cả vận mệnh may mắn nhất. Có thể chiếc lá thứ tư ấy thật sự tượng trưng cho lòng kiên trì. |
That day the fourth leaf, even though a hungry bug had eaten a circle out of it, represented cheer—and I needed as much cheer as I could get. Nothing astoundingly fortunate happened to me, though, so I pressed the clover between the pages of my Bible and all but forgot about it.
When I showed it to some friends one day, the bug-eaten fourth leaf was still grinning. Many of them had never seen an actual four-leaf clover before, and they all offered to keep their eyes open for contributions to my “collection.” Contributions began to pour in. The next week when I saw my girlfriend, she had pressed four for me, which I laid carefully in the Bible beside the bug-eaten, smiling original. Over the next few weeks, other friends brought more. Shortly we had a whole little community. I’d still only managed to find one myself. I did occasionally search for more of the elusive four-leafs, fingering through velvety patches of green that I hadn’t already stepped on. I found many three-leafs and even a few twos, but no fours. I couldn’t help but feel a little frustrated when my girlfriend, week after week, brought over tiny bunches of two or three four-leafs for “my” collection. I had found the patriarch, at least—the smiling father of all my four-leaf clovers. I wouldn’t bewail my own misfortune of not finding more. I was strong, I told myself. I would hold on! It has been estimated that there are approximately 10,000 three-leaf clovers for every four-leaf. Who could compete with those odds? My girlfriend, apparently. One week she brought over seven petite four-leafs, smiling tiny smiles from between her fingers—each fourth leaf, as usual, a little smaller than the rest. I grumbled to myself as I stored them away in my collection. It wasn’t fair. Who had the time to sort through tens of thousands of almosts? She took care of a group of kids, and she often looked for clovers for me while the kids played quietly in the park beside her. I turned to lavish on her my heartfelt appreciation and love, but before I could say a word she flashed a wicked smirk and whipped out her crowning contribution—one ripe, blossoming, beautiful clover with six luscious, full, emerald leaves! Angels sang as I fell to my knees. I couldn’t stand it one second longer. When the choir had died down and the single, piercing beam of light shining down upon the holy grail of clovers had faded, I held the six-leaf tenderly and begged my girlfriend for her secret. I’ve never forgotten her words. “I don’t have a secret,” she insisted. Then, suddenly, she stumbled upon just the right words to sum up her inspired strategy, a strategy that will prove just as unstoppable a thousand years from now as it had for her. With pursed lips and sparkling eyes, she whispered, “I don’t stop looking till I find one.” How wise. I have since found many, yes, many, many four-leaf clovers, and my clover collection currently spans my Bible, from Genesis to Revelation. “Don’t stop looking till you find one.” Do ten-thousand-to-one odds scare you? Edison had over 2,000 failures before he invented the light bulb, but it only took one success to start lighting up the whole world. Do you have the time to sort through tens of thousands of almosts? It depends on how much you want the prize. Whether it’s clovers or successes or love you’re looking for, determine to not stop until your fingers have closed around the goal. Maybe the very next one will be your “four-leaf.” And maybe that fourth leaf was never meant to represent cheer or health or even the best of fortunes. Maybe that fourth leaf actually represents perseverance. R 391 |