CÂU CHUYỆN CỦA CHARBEL – Charbel’s Story
Tác giả Kerenina Solskin
Trong thời đại ngày nay, việc luôn đề phòng những “người số một” được coi là thái độ một người cần có để có thể vượt lên. Tuy nhiên, vẫn có một số người tin vào những việc như tình yêu, sự thành thật, chính trực, và giúp đỡ bạn bè trong lúc cần thiết mà không cần được đáp trả. Tôi muốn kể cho các bạn nghe về kinh nghiệm mà một người bạn của tôi đã trải qua cách đây 20 năm. Mọi người đều rất yêu thích Charbel. Với sức quyến rũ và tính tình vui vẻ, nên có rất nhiều người đến bên anh ấy. Sau đây là câu chuyện về anh. Charbel làm nghề kinh doanh gỗ ở Lê-ba-non. Cách đó vài năm, anh kết bạn với George, người Cyprus, là chủ của một công ty xây dựng và có những công trình ở một số nước Vùng Vịnh. Mặc dù là bạn bè trong cùng ngành, nhưng vào lúc đó Charbel và George không cùng hợp tác kinh doanh, họ chỉ là bạn. Khi chiến tranh nổ ra ở Cyprus, Charbel đã bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại. George đã trốn sang Lê-ba-non và rất cần được giúp đỡ để lập một văn phòng, nhờ đó anh có thể liên lạc và tiếp tục cung cấp hàng cho những người khách ở khu vực Vùng Vịnh. Charbel đã đồng ý giúp đỡ. |
By Kerenina Solskin
In today’s world, looking out for “number one” is often considered an attitude one needs to get ahead. But there are those who still believe in things like love, honesty, integrity, and helping a friend in need without hope for repayment. I’d like to tell you about an experience a friend of mine had over 20 years ago. Charbel is a pleasure to be around. He has charm and a pleasant nature that draws others to him. This is his story. Charbel was in the lumber business in Lebanon. A few years earlier he had made friends with a man named George, who was from Cyprus and owned a construction company that had building projects in several countries in the Gulf region. Although Charbel and George were in related businesses, they were not business associates at the time, just friends. When war broke out on Cyprus, Charbel received an unexpected call. George had fled to Lebanon and desperately needed to set up an office and make local contacts in order to continue supplying his customers in the Gulf. Charbel agreed to help. |
Trong suốt khoảng ba tháng, Charbel dùng phân nửa thời gian làm việc của mình để đi cùng với một người đàn ông trẻ đến từ công ty của George. Charbel giới thiệu anh ta với những người có thể cung cấp mọi thứ George cần để tiếp tục công việc kinh doanh.
Trong số những người mà Charbel giới thiệu cho người đàn ông trẻ tuổi ấy, có rất nhiều người nói chuyện bằng tiếng Ả-rập, và đôi khi đề nghị với anh những mối hợp tác đặc biệt kèm theo những món hoa hồng cao nếu Charbel bảo đảm cho họ ký kết hợp đồng với công ty mới của George. Charbel luôn từ chối những lời đề nghị của họ, và nói với họ rằng anh đơn giản chỉ muốn họ cung cấp giá tốt nhất cho George. Sau ba tháng, Charbel hoàn toàn trở lại lo cho công việc kinh doanh của mình, và George đã vô cùng biết ơn anh. Cuộc chiến ở Cyprus đã kết thúc, George có thể trở về nhà và tiếp tục công việc ở đó. Một năm sau đó, chiến tranh nổ ra ở Lê-ba-non và Charbel buộc phải tránh sang Cyprus. Lúc này, rất khó để giữ vững hoạt động của công ty, Charbel đến tìm gặp George và xem có thể nhờ George giúp đỡ công việc kinh doanh không. Charbel là đại lý cho một loại gỗ mà George đang sử dụng trong công trình xây dựng, nên anh ta đã đưa ra một đơn đặt hàng rất lớn và yêu cầu Charbel về suy nghĩ và ngày hôm sau đến đưa bảng chào giá tốt nhất. Charbel chưa bao giờ nhận được một đơn đặt hàng nhiều như thế! Anh ta rất đỗi vui mừng! Anh ta cố gắng chiết tính mọi khoản chi phí một cách cẩn thận, đưa ra giá mà anh ta nghĩ là hợp lý, và ngày hôm sau mang đến cho George. George cho rằng giá quá cao, và yêu cầu Charbel xem xét lại và hôm sau quay trở lại với giá tốt hơn. Khi ra ngoài, Charbel dừng lại gặp Nicos, trợ lý giám đốc, và cũng là bạn của anh. Khi nghe thấy những gì George đã nói với Charbel, Nicos nói: “Cho dù thế nào, cũng đừng hạ thấp giá. Hãy giữ nguyên. Dù thế nào đi nữa, George cũng sẽ ký hợp đồng với anh.” Khi Charbel về đến khách sạn, anh ta vẫn chưa hiểu. Có lẽ Nicos có bà con cũng làm kinh doanh gỗ, nên muốn Charbel bị loại khỏi cuộc cạnh tranh và người quen của anh ta có thể có mối làm ăn. Nhưng sau khi cẩn thận xem xét lại giá, Charbel không thể nào hạ giá thấp hơn. Ngay từ đầu, anh đã đưa ra một giá rất hợp lý. Ngày hôm sau, Charbel trở lại gặp George và giải thích rằng: anh đã xem xét, nhưng sau khi tính lại chi phí, anh ta không thể nào hạ giá thêm được nữa. George đồng ý, và Charbel có được một đơn đặt hàng lớn. Sau khi hoàn tất mọi chi tiết về công việc kinh doanh, Charbel đến gặp Nicos và hỏi xem làm sao anh ta biết rằng George sẽ chấp thuận giá ban đầu anh đã đưa ra. Nicos hỏi: “Anh có còn nhớ người đàn ông trẻ anh đã dẫn theo trong lúc anh giúp George gầy dựng công việc kinh doanh ở Lê-ba-non không? Này, người đàn ông trẻ ấy đã làm việc vài năm ở một số nước thuộc khu vực Vùng Vịnh và biết tiếng Ả-rập đấy. Anh ta hiểu rõ mỗi lần anh được đề nghị tiền huê hồng, và cách anh từ chối đã để lại ấn tượng nơi anh ấy. Anh ta kể lại tất cả với George. Vì thế, cho dù anh chào giá thế nào, George cũng sẽ ký hợp đồng với anh với thái độ biết ơn về sự thành thật và sự giúp đỡ vô vị lợi của anh trong lúc George khó khăn.” Charbel thật ngạc nhiên. Anh ta không hề biết người đàn ông trẻ ấy có thể nói tiếng Ả-rập, bởi vì anh ta không hề có biểu hiện gì và hoàn toàn để cho Charbel nói chuyện. Charbel thật sự cám ơn vì lúc ấy anh đã không bị cám dỗ bởi những thoả thuận kín, chính vì thế lúc này, khi cần giúp đỡ nhất, chính sự thành thật của anh đã được đền đáp. Chiến tranh ở Lê-ba-non kéo dài nhiều năm, và trong suốt thời gian đó, George vẫn tiếp tục đặt mua gỗ từ Charbel. Có người nói: cuộc sống cũng giống như chiếc bum-mơ-răng, những việc tốt lành chúng ta làm sẽ trở lại với chúng ta. Trong trường hợp này, điều tốt lành đã được nhân lên gấp nhiều lần. * * *
“Ai gieo giống nào, thì sẽ gặt giống ấy…. Khi làm điều thiện, chúng ta đừng nản chí, vì đến mùa chúng ta sẽ được gặt, nếu không sờn lòng. Vậy bao lâu còn thời giờ, chúng ta hãy làm điều thiện cho mọi người, nhất là cho những anh em trong cùng đại gia đình đức tin” (Ga-lát 6:7, 9-10). * * *
Niềm Tin của tôi Tôi sẽ sống chân thật, vì có người tin tưởng tôi; * * *
Để lập nên trật tự thế giới, trước hết chúng ta cần sắp xếp các quốc gia; để lập nên trật tự các quốc gia, trước hết chúng ta cần sắp xếp các gia đình; để lập nên trật tự các gia đình, trước hết chúng ta cần nuôi dưỡng từng cuộc sống của chúng ta; và để nuôi dưỡng từng cuộc sống, trước hết chúng ta cần hướng con tim của chính mình vào những điều đúng đắn. —Confucius, 550-470 BC |
For about three months, Charbel spent half of his work time going around with a young man from George’s firm, introducing him to people who could supply George with everything he needed to keep his business going.
Many of the people that Charbel introduced the young man to would speak to Charbel in Arabic, sometimes offering him special deals and very large commissions, if Charbel would ensure that they got George’s new firm’s contract. Charbel always refused these offers, telling them he simply wanted them to give George their best price. After three months, Charbel went back to his own business full time, but not before having received many thanks from George. The war on Cyprus ended, and George was able to return home and continue his work from there. Now struggling to keep his own company afloat, Charbel went to see George and asked if George could give him any business. Since Charbel was an agent for a certain type of wood that George used in his construction, he presented Charbel with a very large order and asked him to think about it and come back the following day with his best price. Charbel had never received such a big order in his life! He was overjoyed! He did his best to calculate costs carefully, came up with what he thought was a reasonable price, and took it to George the next day. On his way out, Charbel stopped by to see the assistant manager, Nicos, who was also a friend of his. When Nicos heard what George had told Charbel, Nicos said, “Whatever you do, don’t cut your price. Keep it the same. George will give you the contract anyway.” When Charbel went to his hotel, he didn’t know what to think. Perhaps Nicos had a relative in the wood business and wanted Charbel’s competition out of the way so that his relative could get the deal. But after carefully going over his costs, Charbel saw that he really couldn’t lower his price any more than he had. He had arrived at a very fair price the first time. The next day Charbel went back to George and explained that he had reconsidered, but after reviewing his costs, didn’t see how he could bring the price down any more. George agreed, and Charbel got his big order. “Do you remember the young man you took with you when you were helping George set up his business in Lebanon?” Nicos asked. “Well, that young man had worked in several Gulf countries for years and knew Arabic. He understood clearly every time you were offered a commission, and the way you turned it down every time made an impression. He told all of this to George. So you see, you could have offered George any price and he would have given you the contract anyway, in thankfulness for your honest and unselfish help when he was in need.” Charbel was amazed. He had no idea that this young man spoke any Arabic, as he had never given any indication and had always let Charbel do all the talking. Charbel was very thankful that he had not been tempted to make any under-the-table deals at that time, because now his honesty was being repaid when he needed it most. The war in Lebanon continued for many years, and for many years George continued to order wood from Charbel. They say life is like a boomerang, and that all the good we do returns to us. In this case, the good was multiplied many times over. * * *
“Whatever a man sows, that he will also reap. …And let us not grow weary while doing good, for in due season we shall reap if we do not lose heart. Therefore, as we have opportunity, let us do good to all, especially to those who are of the household of faith” (Galatians 6:7, 9-10 NKJ). * * *
My Creed I would be true, for there are those who trust me; * * *
To put a world in order, we must first put the nation in order; to put the nation in order, we must first put the family in order; to put the family in order, we must cultivate our personal life; and to cultivate our personal life, we must first set our hearts right. R 294 |