Cái nhìn thuộc về thiên đàng – The Heavenly Vision
Tác giả Misty Kay
Ambrose Hollingworth viết: “Can đảm không có nghĩa là không sợ, nhưng nói đúng hơn đó chính là sự suy xét rằng còn có điều gì đó khác quan trọng hơn sự sợ hãi.” Vậy làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy được sự can đảm để làm những gì chúng ta phải làm nhưng lại sợ? Chúng ta phải nhìn vượt qua sự sợ hãi. Chúng ta phải hướng mắt về mục tiêu, về “thứ gì đó khác.” Dạo gần đây, ở Mỹ có chương trình truyền hình với tên gọi Nhân Tố Sợ Hãi, trong đó, thí sinh sẽ tranh tài trong một loạt những thử thách về lòng can đảm—nói chính xác hơn, là những thử thách vượt qua sợ hãi. Để vượt qua được vòng đấu loại, họ cần phải hoàn thành những chiến công nhất định trong những điều kiện khủng khiếp, kỳ dị, và ghê sợ. Tại sao có người chấp nhận trải qua sự cam go như thế? Vì giải thưởng cho người thắng cuộc cuối cùng, “thứ gì đó khác” trong trường hợp này là—50,000 đô-la. |
By Misty Kay
“Courage is not the absence of fear,” Ambrose Hollingworth Redmoon wrote, “but rather the judgment that something else is more important than fear.” So how do we find the courage to do what we are otherwise afraid to do? We have to look beyond the fear. We have to keep our eyes on the goal, on the “something else.” There was a recent TV show in the United States called Fear Factor, in which contestants competed in a series of tests of courage—or more precisely, tests of overcoming fear. To pass to the next phase of the elimination process, they needed to accomplish certain feats under terrifying, bizarre, or revolting conditions. Why would anyone willingly submit to such torment? For the prize that goes to the last man or woman left standing, the “something else”—$50,000 in this case. |
Và họ không phải là những người duy nhất. Những người leo núi không sợ nguy hiểm đến tính mạng và leo trong những điều kiện mệt đến kiệt sức như: điều kiện môi trường, đói, và mệt mỏi, tất cả chỉ vì cảm giác thật hưng phấn khi leo đến đỉnh và nhìn thế giới từ một viễn cảnh mà rất ít người có được hoặc sẽ có được. Những vận động viên luyện tập tự giác nghiêm ngặt một cách đáng kinh ngạc và buộc mình đạt đến một giới hạn bởi vì họ nhắm đến chiếc cúp, huy chương vàng, hay giải thưởng hiện kim.
Trong thư thứ hai gửi tín hữu Cô-rin-tô chương 11, tông đồ Phao-lô thuật lại việc ngài đã phải làm việc vất vả, và phải thức đêm, ngài đã chịu đói, khát và rách rưới thế nào, bị đánh đòn, bị ném đá, và bị bỏ lênh đênh, việc ngài bị đắm tàu và bị giam cầm như thế nào, việc ngài không ngừng gặp nguy hiểm và phải luôn chạy trốn. Ngài đã tìm thấy sự can đảm ở đâu để chịu đựng những việc như thế? Trong thư gửi tín hữu Phi-líp-phê 3:13-14, ngài tiết lộ bí mật cho chúng ta biết: “Quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phía trước. Tôi chạy thẳng tới đích, để chiếm được phần thưởng từ trời cao Thiên Chúa dành cho kẻ được Người kêu gọi trong Đức Giê-su.” Đó chính là bí mật! Chạy thẳng tới đích! Hướng mắt về phần thưởng. Thế giới này với đầy những vấn đề, nỗi buồn phiền, và nỗi đau, và cả những dòng tin tức hằng ngày cũng như vô số những lời tiên tri trong Kinh Thánh nói cho chúng ta biết rằng mọi việc sẽ còn tệ hại hơn, trước khi chúng trở nên tốt đẹp hơn. Chúng ta sẽ tìm thấy sự can đảm từ nơi đâu để con thể đương đầu với những gì trước mắt? Chúng ta phải nhìn xa hơn cuộc sống đời này và chú ý đến giải thưởng. Đối với hầu hết mọi người, Thiên Đàng dường như ở đâu đó rất xa xôi; thật khó để hiểu thấu được những gì Kinh Thánh miêu tả—một thế giới thật hơn nhiều và tồn tại dài lâu hơn nhiều thế giới vật chất chúng ta đang sống. Nhưng cái nhìn thuộc về thiên đàng ấy chính là cốt lõi của đức tin. Đó chính là nơi mà người tín hữu tìm thấy sự can đảm. Với lòng tin, Mô-sê “vững vàng không nao núng, như thể xem thấy Đấng vô hình” (Do thái 11:27), và chúng ta cũng có thể. “Tôi sẽ chinh phục được ngọn núi” “Tôi sẽ leo lên đến được ngọn núi!”–D.B.B “Thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên” (Mát-thêu 5:1). Bài giảng trọng đại nhất được giảng, Bài giảng trên Núi, được giảng cho đám đông dân chúng trên núi. Đỉnh những ngọn núi không bao giờ đông đúc. Tại sao lại như vậy? Bởi vì rất khó khăn để leo lên đến đó và cũng rất nguy hiểm. Nếu bạn muốn leo núi, bạn phải sẵn sàng chấp nhận đương đầu với mọi nguy hiểm và thật sự cố gắng để lên đến đỉnh. Chỉ có những người tiên phong mới leo núi—những người muốn đi xa hơn những gì họ đã đạt được. Những người tiên phong phải có tầm nhìn để nhìn thấy những gì không ai khác có thể nhìn thấy, và có lòng tin để tin vào những điều mà không ai khác tin, và sự chủ động trở thành những người đầu tiên thử nghiệm, và có lòng can đảm để nhìn thấy thành công! Có đôi khi thách thức mà Thiên Chúa đặt ra trước chúng ta có thể trông quá lớn lao, tuy nhiên không có Ngọn núi nào cản trở được những người có lòng tin. Vậy bạn còn chờ đợi gì nữa? Hãy bắt đầu leo! Có thể sẽ là một cuộc hành trành gian truân, nhưng quang cảnh nhìn từ đỉnh núi hoàn toàn xứng đáng với những bước leo lỏm chỏm đá! Hãy nhìn xa và nhìn lên những tầm cao mà bạn sắp đạt đến và những quang cảnh mà bạn sẽ phải choáng ngộp nếu bạn tiếp tục chiến đấu, tiếp tục leo, tiếp tục chiến thắng, và không bỏ cuộc! |
And they are not the only ones. Mountain climbers risk life and limb under grueling conditions such as exposure to the elements, hunger, and exhaustion, all for the thrill of reaching the peak and seeing the world from a perspective that few others ever have or ever will. Athletes exercise incredible self-discipline and push themselves to the limit because they are focused on the trophy, the gold medal, or the prize money.
In 2 Corinthians chapter 11, the apostle Paul recounts how he toiled long and hard and went without sleep, how he suffered hunger, thirst, and nakedness, how he was flogged and beaten, stoned and left for dead, how he was shipwrecked and imprisoned, how he was in constant danger and often on the move. Where did he find the courage to endure such things? In Philippians 3:13-14 he tells us his secret. “Forgetting those things which are behind, and reaching forward unto those things which are before, I press toward the mark for the prize of the high calling of God in Christ Jesus.” That’s the secret! Press toward the mark. Keep your eyes on the prize. This world is full of problems, sorrow, and pain, and both today’s news headlines and numerous prophecies in the Bible tell us that things are going to get worse before they get better. Where will we find the courage to face what’s ahead? We must look beyond this life and focus on the prize. For most people, Heaven seems very far away; it’s difficult to perceive as the Bible describes it—a world far more real and infinitely more enduring than the material world we now live in. But that heavenly vision is at the very core of faith. It’s where the believer finds courage. By faith, Moses “endured as seeing Him who is invisible” (Hebrews 12:27), and so can we. “I’ll Take the Mountain!”By D.B.B “And seeing the multitudes, Jesus went up on a mountain, and when He was seated His disciples came to Him” (Matthew 5:1). The greatest sermon ever preached, the Sermon on the Mount, was given to a handful of men on a mountain. Mountain peaks are never crowded. Why? Because getting there is hard work and dangerous. If you’re going to climb a mountain, you have to be willing to brave the elements and really work to get to the top. Only pioneers climb mountains—people who want to go beyond what has already been accomplished. Pioneers must have vision to see what no one else can see, faith to believe things no one else believes, initiative to be the first ones to try it, and the courage to see it through! Sometimes the challenge God sets before you may seem insurmountable, but there are no Alps to men and women of faith. So what are you waiting for? Start climbing! It may be a rugged climb, but the view from the summit is worth every rocky step of it! Look forward and up to the heights you’re soon to attain and views you’re soon to thrill to if you keep fighting, climbing, winning, and don’t quit! R 372 |