YÊU THƯƠNG SẼ NHẬN ĐƯỢC HẠNH PHÚC NHÂN ĐÔI – Loving Kindness Is Twice Blessed
Ngày hôm trước, tôi cảm thấy thật ảm đạm. Trời mưa và u ám, tâm trạng của tôi không lạc quan lắm. Tôi nghĩ rằng, tất cả chúng ta đều có tâm trạng như thế.
Tác giả Lilia Potters Khi đang ngồi làm việc, tôi nhớ ra hôm nay là ngày sinh nhật của một người bạn củ rất thân—một người phụ nữ trung niên, độc thân, một y tá cống hiến suốt 30 năm để chăm sóc bệnh nhân, và rất mực yêu nghề. Vì biết cô ta không có người thân trong thành phố, nên tôi đã gọi điện cho cô. Không có gì phải nghi ngờ, cô ta đang trong ca trực, lịch làm việc đến tận đêm, và năm nay không thể vui sinh nhật. Tuy nhiên, như thường ngày, cô ta rất vui và luôn hạnh phúc khi tôi gọi điện. Sau khi gác máy, thái độ thật sự biết ơn của cô ta trước sự quan tâm nhỏ nhặt của tôi vào một ngày đặc biệt đối với cô ấy cũng không thể khiến tôi thay đổi tâm trạng của mình. Bản thân tôi vẫn còn cảm thấy đôi chút u buồn, tôi cố quên, nhưng một ngày trôi qua và tôi không thể nào giũ bỏ ý nghĩ ấy. Cuối cùng, tôi đành chịu thua, và tối hôm đó, tôi mang theo thiệp, một miếng bánh phô-mai, và hoa được làm bằng bong bóng đến bệnh viện. |
I felt gloomy the other day. The weather had been dark and rainy, and I just didn’t feel so positive. It happens to us all, I guess.
By Lilia Potters As I was sitting at my desk, I remembered it was the birthday of a dear long-time friend-a single, middle-aged woman who has dedicated the past 30 years to nursing and loves her work. Knowing that she doesn’t have family in town, I decided to give her a call. Sure enough, she was on B-shift, scheduled to work late into the evening, and wouldn’t have much of a birthday this year. As always, though, she sounded cheerful and was happy I called. After I hung up, I couldn’t shake the feeling that she would really appreciate a little attention on her special day. Still feeling a little gloomy myself, I tried to put it out of my mind, but as the day passed I couldn’t shake the thought. I finally gave in, and that evening set off to the hospital with a card, a slice of cheesecake, and a “flower” sculpted from balloons. |
Nụ cười biết ơn và thái độ thật vui sướng của người bạn đã chắc chắn với tôi rằng mình đã làm một điều đúng đắn và đó chính là phần thưởng to lớn nhận được cho một chút ít nổ lực.
Khi về đến nhà, tôi nhận ra rằng tôi không chỉ làm cho một người bạn đang cô đơn trong ngày sinh nhật cảm thấy phấn khởi, nhưng chính tâm trạng u buồn của tôi cũng biến mất. Làm cho cô ta vui, cũng chính là làm cho chính tôi vui! Đó chẳng phải là những gì chúng ta nhận được khi dành thời gian và cố gắng làm việc gì đó cho một ai khác sao? Nó giống như một câu nói: “Sự tử tế đầy yêu thương sẽ được hạnh phúc nhân đôi; hạnh phúc vì đã cho, và hạnh phúc vì được nhận.” Làm cho ai đó cảm thấy vui vào ngày sinh nhật của họ, không phải là việc duy nhất chúng ta có thể làm để ai đó được cảm thấy hạnh phúc. Cuộc sống luôn tặng cho chúng ta những cơ hội để bước thêm một bước nữa hay để làm một hành động tử tế và nhờ đó làm nên một điều khác biệt cho ai đó. Và điều tuyệt vời chính là những việc chúng ta đã làm cũng thay đổi mọi thứ tốt hơn cho chính chúng ta. Giống như chiếc bomerang, hạnh phúc sẽ quay trở lại với chúng ta. * * *
Buổi sáng thứ hai Phòng chờ trong bệnh viện rất đông bệnh nhân chờ khám bệnh. Một cụ già trông có vẻ đang đau đớn, bà không ngừng xoa khắp người. Một cô bé trông giống như học sinh cấp ba ngồi gục đầu. “Tôi lại phải nghỉ học. Tôi sẽ không bao giờ theo kịp các bạn khác trong lớp,” cô bé lẩm bẩm một mình. Một người đàn ông trung niên nói to tiếng với người ngồi bên cạnh, có thể là người bạn đi cùng để ủng hộ về mặt tinh thần. “Tái phát bệnh lần này có thể khiến tôi phải mất đi công việc mà tôi đã tìm kiếm trong nhiều tháng. Tôi lo lắng cho gia đình của tôi.” Một đứa bé ngủ trong vòng tay âu yếm của người mẹ. “Mẹ con em sẽ ra sao nếu anh phải nằm viện?”, người phụ nữ thầm thì bên người chồng với khuôn mặt tái mét. Một người đàn ông khác trong bộ com-lê bối rối lật thoáng qua những trang báo. Rõ ràng rằng tâm trí của ông đang ở đâu đó. Một cụ già mệt mỏi ngồi nhắm mắt lại. Liệu ông ấy có sức hay có thức dậy khi được gọi tên không? Tất cả mọi người ở đây đều có chung một thứ—một tấm lòng nặng trĩu. Cánh cửa mở ra, và một bà mẹ trẻ đẩy đứa bé đang ngồi trong xe vào. Đứa bé nhìn quanh phòng và chào mỗi người bằng một khuôn mặt tươi cười. Bầu không khí của phòng đợi thay đổi hoàn toàn. Ai đó thở phào nhẹ nhõm. Ai đó khác cười lại với đứa bé. Cô bé chìa bàn tay nhỏ nhắn với đến người ngồi gần chiếc xe đẩy nhất, đó chính là cụ già. Khi bà cụ xiết nhẹ lại bàn tay nhỏ nhắn ấy, vẻ cười đùa thích thú của cô bé làm cho những người khác cùng cười. Tình yêu của Thiên Chúa cũng giống như nụ cười của em bé. Cho dù bạn đau khổ vì chuyện gì, cho dù vấn đề của bạn là gì, Thiên Chúa yêu thương bạn một cách sâu sắc và đang cười trìu mến với bạn. Ngài giơ tay Ngài ra cho bạn. Hãy xiết chặt tay Ngài, và niềm vui của Ngài sẽ đến trong cuộc sống của bạn. |
My friend’s grateful smile and joyful exclamations assured me I’d done the right thing and were a generous reward for the little effort it had taken.
When I got home, I realized that not only had I cheered up a lonely friend on her birthday, but my own gloomy feelings had also disappeared. Making her day had made my own! Isn’t that the way it is when we take the time and make the effort to do something for someone else? It’s like the little saying, “Loving kindness is twice blessed; it blesses him who gives, and him who receives.” Cheering up people on their birthdays isn’t the only thing we can do to make their day. Life constantly presents us with opportunities to take an extra step or do a kind deed that will make a difference to someone. And the wonderful thing is that as we do, it changes things for the better for us too. Like a boomerang, the blessing comes back to us. * * *
Monday Morning The waiting room in the hospital is crowded with people waiting to see doctors. An elderly woman, who looks like she’s in pain, keeps rubbing her body. A girl who looks like a junior high school student sits with her head down. “I had to be absent from school again. I’ll never catch up with the rest of my class,” she mumbles to herself. A middle-aged man talks loudly to the person next to him, presumably a friend who has come along to offer moral support. “This relapse is probably going to cost me the new job that took me months to find. I worry for my family.” A little child sleeps in his young mother’s arms. “What’s going to happen to us if you have to stay in the hospital?” the woman whispers to her ashen-faced husband. Another man in a suit flips nervously through a magazine. Clearly his mind is somewhere else. A tired old man sits with his eyes closed. Will he even have the strength or will to get up when his name is called? All of these people have one thing in common-a heavy heart. The door opens, and in comes a baby in a stroller that’s being pushed by her young mother. The baby looks around the room and greets each new face with a smile. The atmosphere of the waiting room changes completely. Somebody heaves a sigh of relief. Someone else smiles back at the baby. The child reaches out her tiny hand to the person sitting closest to her stroller, which happens to be the elderly woman. When the woman responds with a gentle squeeze, the baby’s delighted laughter causes more folks to smile. God’s love is like that baby’s smile. Whatever you may be suffering from, whatever your problem may be, God loves you deeply and is smiling softly at you. He’s reaching out His hand to you. Squeeze it and His joy will come into your life. R 311 |