50 cent và tình yêu – 50 Cents and Love
Bình an sẽ đến và ở lại trong thế gian Nếu mỗi ngày chúng ta đều sống trong tâm tình của lễ Giáng Sinh. —Helen Steiner Rice Tác giả Richard Mathison Vì Nicolosa Donlucas có 50 xu, một bàn tay để lao động, và một trái tim để yêu thương, nên 103 người nghèo khổ của thành phố Mê-hi-cô tổ chức kỷ niệm một sự kiện đã xảy ra vào lễ Giáng Sinh năm 1959. Nicolosa, một phụ nữ làm công việc lau dọn tại trung tâm cộng đồng Plaza ở thành phố Los Angels, với dáng người nhỏ nhắn và vẻ mệt mỏi vì làm việc quá sức, tiền lương mỗi tháng của bà là 90 đô-la. Bà không thể nói được tiếng Anh, vì thế vào một ngày mùa hè nọ, Đức cha Nicolas Davila, vị mục sư của trung tâm kể bà nghe một dụ ngôn về những tài năng bằng tiếng Tây Ban Nha—làm thế nào để một số ít trở thành nhiều. Và vị mục sư nhét vào tay bà 50 xu. |
Peace on earth will come to stay, When we live Christmas every day. —Helen Steiner Rice By Richard Mathison Because Nicolosa Donlucas had 50 cents, hands for work, and a heart for love, 103 poor Mexicans celebrated Christmas back in 1959 when this story took place. Nicolosa, a tiny, work-worn cleaning lady at the Plaza Community Center in Los Angeles, earned $90 a month. She spoke no English, but one summer day the Rev. Nicolas Davila, minister at the Center, told her, in Spanish, the parable of the talents—how from a little, much good could come. And the minister dropped a half dollar into the woman’s hand. |
“Đây chính là tài năng. Hãy sử dụng nó một cách khôn ngoan, để làm cho nó tăng lên,” ông nói.
Nicolosa nhìn đồng xu đặt trong bàn tay vốn làm việc rất vất vả và suy nghĩ về câu chuyện dụ ngôn. Chắc chắn đó không đơn giản chỉ là một câu chuyện…. Vài ngày sau đó, Nicolosa rụt rè đến gần vị mục sư và đưa cho ông 17,5 đô-la. “Đây là số tiền con gửi trung tâm.” Và giải thích rằng bà đã dùng 50 xu để mua phô-mai và bánh bắp để làm món bánh enchiladas (món bánh mì ngô của người Mê-hi-cô) đem bán cho hàng xóm, và tiếp tục như vậy đến khi bà ta có được 35 đô-la. Một nữa dành cho trung tâm, một nữa bà dùng để làm thêm bánh enchiladas để bán sau giờ làm việc. “Đây là ý nghĩa của câu chuyện sao?” bà ta tự hỏi và quay lại làm việc. Ngày hôm sau, Nicolosa đưa cho vị mục sư xem quyển sổ ngân hàng của bà—bà đã kiếm được 100 đô-la từ việc làm bánh enchiladas. Số tiền kiếm được bà không giữ cho riêng mình. Bà biết rất rõ có bao nhiêu người nghèo ở Mê-hi-cô. Vì thế bà gửi cho người anh trai một lá thư có ghi tên của 33 đứa trẻ mồ côi ở thành phố Nochistalin và 33 đứa khác ở thành phố San Luis. Bà cũng đã gửi cho một người anh trai khác một lá thư có ghi tên của 33 người già nghèo đói, không gia đình. Nhờ thế, vào buổi sáng Giáng Sinh, 66 đứa trẻ mồ côi và 33 người già nhận được món quà từ người quản lý. Bà dùng số tiền ít ỏi còn lại để giúp cho những tù nhân trong nhà giam Mê-hi-cô có được niềm vui trong ngày lễ Giáng Sinh. Khi Nicolosa kể vị mục sư nghe những việc làm của bà, vị mục sư hỏi: “Tại sao lại là 33 trẻ mồ côi ở mỗi thành phố và 33 người già?” “Bởi vì đó là số năm mà Chúa Giê-su đã sống ở trần gian,” Nicolosa giải thích. “Con muốn nói ‘Chúc mừng sinh nhật’ đến Hài nhi Giê-su.” * * * Niềm vui của việc làm cho cuộc sống của người khác thêm vui tươi, niềm vui của việc cùng trang trải gánh nặng của nhau, làm vơi đi những lo âu, muộn phiền của người khác, đem tình yêu đến với những trái tim cô đơn và biết sống cho đi một cách quảng đại sẽ trở thành những điều kỳ diệu dành cho chúng ta vào ngày lễ Giáng Sinh. Nếu không thể tặng những món quà, hãy ban tặng tình yêu. |
“This is a talent,” he said. “Use it wisely, and it will increase.”
Nicolosa looked at the coin in her work-worn hand and considered the parable. Surely it was more than a story. … Some days later, Nicolosa timidly approached the minister and handed him $17.50. “This is for the Center,” she said. And she explained how she’d taken the 50 cents and bought cheese and tortillas. She had then made enchiladas and sold them to the neighbors, and continued the operation until she had $35. Half was for the Center and the other half she could use for making more enchiladas after work. “This is what the story meant, is it not so?” she asked and returned to her work. One day later, Nicolosa showed the minister a bankbook—she had earned $100 making enchiladas. The money she earned was not for herself. She knew only too well how many poor there are in Mexico and so she had written to her brother there for the names of 33 orphans in the town of Nochistalin and 33 in the town of San Luis. She also wrote another brother in Mexico for the names of 33 elderly people who were alone or hungry. And so when Christmas morning arrived, 66 orphans and 33 old people received a gift from the tiny janitress. There was even a little money left to help brighten the day for four prisoners in Mexican jails. When Nicolosa told the minister of her plans he had asked, “But why 33 orphans in each of two towns and 33 old people?” “Because that is the number of years Jesus lived,” Nicolosa explained. “I want to say ‘Happy Birthday’ to Baby Jesus.” The joy of brightening other lives, bearing each others’ burdens, easing others’ loads, and supplanting empty hearts and lives with generous gifts becomes for us the magic of Christmas. —W. C. Jones If there is no way to give a festive gift, give love away. R 286 |